Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2012

Lê Bình vừa đi, đột ngột quá !

13g, Phan Nam gọi:
- Thằng Lê Bình đi rồi? Lúc trưa nay.
- Sao lại thế?
- Hình như nhồi máu cơ tim. Hạnh vợ nó vừa gọi vào.
Vội phone ra cho Hoàng Việt Dũng. Bạn xác nhận: "Đúng rồi. Bọn tớ đến Bạch Mai ngay đây". Lát sau Ngô Thế Vinh gọi vào: "Nó đi lúc 12g45, nhồi máu cơ tim. Bây giờ gia đình đang làm thủ tục đưa về Nhà tang lễ Bộ QP. Sẽ báo kế hoạch tang lễ sau". Vội nhắn tin cho bạn bè thân. Nhận được ngay hồi âm:
- Hoàng Sùng: Mới hôm qua còn gặp nhau khi đến đám tang mẹ Quang Việt, Thế Bắc mà.
- Dương Minh: Sao đột ngột thế? Tội nó quá, thằng bạn luôn trách nhiệm với việc chung. Số nó thế nào ấy, thảm nào hôm họp k4 ở Quy Nhơn nó vào tặng lẵng hoa, mặt buồn buồn rồi vội quay ra Bắc ngay.
- Toàn Thắng: Lạ quá, không tin được.
Rồi Nhất Trung từ Phú Yên, Tấn Lợi từ Quảng Ngãi, Phan Hoài Lưu từ Đà Nẵng, rồi Cao Sơn, Giang Mù, Tuấn Tây (bạn Học viện KTQS)... gọi vào, ai cũng ngỡ ngàng. Vợ tôi sửng sốt: Con út anh Bình còn nhỏ quá.
*
Chơi thân với nó cùng Phan Nam, Tấn Lợi. Năm lớp 10 khi 4 thằng (Tấn Lợi, Trung Nam, Lê Bình, Phước Ngọc) bỏ trốn trường, vượt vĩ tuyến 17 vào Nam chiến đấu, bị lộ rồi bị áp tải ra Bắc (trên đường còn dám lừa cán bộ quay lại). Hết lớp 10 nó vào Thủy lợi rồi nhập ngũ đi Quảng Trị. Lớp ta có 5 thằng vào đó (Lê Bình, Cường "mèo", Nguyễn Lâm, Doanh "mán", Lê Minh) thì chỉ 2 thằng họ Lê quay ra cuối 1972, không thương tích gì.
Lê Bình cùng Chính "đen" quần áo còn khét lẹt mùi thuốc súng lên Quân sự. Bọn tôi tổ chức đón nó ở sân bóng Bảo Sơn ngay đêm thứ bảy vừa lên trường. Có mấy bao thuốc Điện Biên bao bạc cùng chè Hồng Đào vừa đi tranh thủ mang lên, cộng với chai rượu cuốc lủi Khải "bô-đa", Chiến "thộn" vừa thửa trong làng; Tấn Lợi, Ái thì mang kẹo lạc mua ở quán ngoài Vĩnh Yên... anh em ăn mừng nó lành lặn trở về. Đêm ấy trăng lên muộn, gió trời lồng lộng, nằm ngửa lưng ra bãi cỏ nhớ ngày ở Trung Hà, Hưng Hóa mà sướng; rồi lại chợt nhớ những thằng cùng lớp đi mãi không về: Kiên Cường, Nguyễn Lâm, Thúc Doanh, Võ Dũng, Kim Trung, Phạm Văn Hạo. Lê Bình vạch cánh tay lên cho xem hình anh chiến sĩ giải phóng mặc áo chiến bào, tay cầm AK, đang xông lên phía trước: "Bọn tao xăm ngay những ngày ở Thành cổ...".
Khi Kiến Quốc, Chí Hòa ra trường ở lại làm giáo viên đã được giao nhiệm vụ "hỗ trợ" giúp chạy điểm vài môn (vì bạn mình ở chiến trường về, kiến thức rụng nhiều). Ra trường, Bình về BTLTT rồi về trường Thương mai, Du lịch HN cho đến khi về hưu.
Nó luôn vui vẻ, yêu đời, khỏe mạnh và luôn trách nhiệm mỗi lần họp lớp, khóa nào có việc cũng có mặt. Chắc chủ quan, ít khám bệnh nên bị tắc động mạch vành mà không biết. Trưa qua sau đám tang mẹ Việt, Bắc anh em còn gặp nhau. Sau về nhà nghỉ ngơi, tối thấy mệt vào Xanh-pôn. Sáng nay, chú Nam đến thăm anh còn tỉnh táo. Khi chuyển viện sang Bạch Mai thì căng, phải xử lí tim mạch nhưng không kịp và... Nó đi vội quá, chả kịp trăng chối gì.
*
Thôi, mày đi trước, mãi yên nghỉ nơi Vĩnh hằng và phù hộ cho vợ con, bạn bè!

18 nhận xét:

tranbachai nói...

Cứ coi những năm đã sống sau Quảng Trị là lãi của bạn rồi. Mà đáp tàu tốc hành như vậy cũng khỏi phải đau đớn gì lâu. Cầu mong bạn yên nghỉ.

Nặc danh nói...

Vậy là mất một thằng em!
Những ngày HVKTQS và sau này những dịp anh em gặp lại mhau, tất cả là kỷ niệm đẹp, thân tình.
Bạn em bảo, sống được từ sau Quảng trị là LÃI rồi! Ừ nhỉ ! đời người phải có được những so sánh để mà tự an ủi,động viên mình!
Cầu mong em siêu thoạt, toại nguyện nơi suối vàng. Ham chơi, phiêu du như Trỗi nhưng nhớ phải luôn phù hộ độ trì cho vợ con và bè bạn nơi trần ai. Vĩnh biệt Lê Bình. ( Trần Đình Ngân-Berlin )

Nặc danh nói...

Nhận ra LB trong bức ảnh gặp TĐN ở HN, tất cả chúng ta đều đã ở cái tuổi đều có thể bị nhồi máu cơ tim, tiếng Anh gọi là "stroke" (tim ngừng đập), nó đến rất thình lình, nên quan trọng là những người thân xung quanh phải biết triệu chứng bệnh đó và làm hô hấp nhân tạo ngay lập tức.
Tốt nhất là nên bỏ thuốc lá (tôi đang luyên tập điếu đó), ăn nhiều chất rau xanh.
Cầu chúc LB yên nghỉ nơi thiên đường cực lạc.
CB

TranKienQuoc nói...

Đám cưới Lê Bình ở 16A Lý Nam Đế, anh em Đại học KTQS kéo về đông; cả anh em nhà bác Giao, Hưng, Thanh. Chỉ có can rượu trắng; hết lại "lệ quyên" ra đầu phố mua về uống chia vui. Vậy mà đã mấy chục năm. Cu Võ nhà Bình đã lấy vợ, có con. Bình đã lên ông nội...
Hôm nay, bạn đi vội quá, chả kịp gặp hết bạn bè.

TranKienQuoc nói...
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
TranKienQuoc nói...

Chú Nam bảo, giá mà đêm qua đưa vào Viện 108, có anh em bạn bè chăm sóc thì đỡ. Nhưng ai mà biết trước. Sáng nay đến còn tỉnh mà. Và, chỉ mấy tiếng sau là nặng, là đi.

Nặc danh nói...

Thật buồn, tôi mới nói chuyện với nó hôm thứ 2 rồi. Đúng là cuộc đời!
Đông Nhân

Nặc danh nói...

Hôm nay Nam phải nói dối mẹ là anh Bình bị ốm, rồi gỡ dần gỡ dần. Nói ngay sợ bà...

Nặc danh nói...

Mới hôm qua đây đến viếng mẹ Bắc Bu còn tâm sự. Vậy mà ... đột ngột Lê Bình mày đã đi xa. Thật buồn!
Trần Dũng gửi lời chia buồn tới tang quyến và gia đình.
Đặng Trần Dũng

Nặc danh nói...

Tôi vừa ra HN vào 2 hôm. Hôm bay vào ngồi cùng Dũng Triệu, có gọi cho Lê Bình. Hắn lại bận, hẹn lần sau. Vậy là chả còn lần sau nào nữa...
Để thu xếp xem có ra được không, nghĩa tử là nghĩa tận mà!
Tạ Sơn

Nặc danh nói...

sáng nhận được tin nhắn Lê Bình bị nhồi máu cơ tim nằm cấp cứu ở Bạch ,Tôi định buổi chiều sẽ đi thăm ,nhưng chưa kip đi đã nhận được tin bạn mất.Quá bât ngờ và đau xót.Cầu mong bạn yên nghỉ và phù hộ cho chúng ta .Hoàng Chương

Nặc danh nói...

Thật cảm động trước tình bạn,tình đồng đội của các em.Hết Sơn rồi lại Bình,các em luôn bên nhau thiết tha và gắn bó.Không biết sau này có được những tình bạn được sinh ra trong khói lửa như thế nữa không?!

Phúc chiến nói...

Lê Bình ra đi sao mà đột ngột vậy?bom dâp bom vùi mà không giết được người anh hùng tại Quảng Trị.mà ngày nay hoà bình yên ấm vui hưởng hạnh phúc mà lại vội vả ra đi.nhớ thằng bạn tốt sống nghỉa tình và luồn tròn nhiệm vụ với bạn bè.xin chia buồn cùng Hạnh và gia đình.

TranKienQuoc nói...

Lê Nam Bình (bẹt), Trung Quốc k7 đều gọi vào: Chúng em đã sẵn sàng đến chia tay ông anh. Thế mới biết thằng bạn mình sống ở đời được anh em quý mến.

Nặc danh nói...

À, Lợi Móm mang chai ra ngõ Hàng Hương mua thêm rượu.

TranKienQuoc nói...

Cô Thơ ơi, những ai xa cha mẹ (vì việc nước như lứa cô và chúng em), phải sống tập thể nội trú, nhất lại là tập thể QĐ thì cái tình bạn, tình đồng đội sâu đậm lắm. Ước gì con cháu sau này được như thế!

Nặc danh nói...

Tôi về nước 1973 thì được làm quen với một chiến sỹ Thành Quảng Trị -Lê Bình ,bạn thân của Kiến Quốc em tôi.Cả nhà tôi rất quý Lê Bình,nhất là mẹ tôi .Tôi gặp Lê Bình lần cuối có lẽ cách đây đã 6 năm, Bình vẫn vui vẻ nhiệt tình như ngày nào.
Tôi xin chia buồn cùng gia đình,vợ con Lê Bình,tôi xin chia buồn với các bạn bantroi thân thiết của Lê Bình.KC

TranKienQuoc nói...

Chú Nhiễu cũng ở trường Lục quân nên quan hệ càng thân tình.